[King's Raid](JANE - KÍ ỨC NGỦ QUÊN)
*Dinh thự Đại Công Tước*
“Ác quỷ ! Chúng ta bị tấn công !”
“Bọn chúng từ đâu ra vậy ? Ai giúp với ! Bên tôi không xong rồi !”
…
Câu chuyện mà tôi sắp kể diễn ra cách đây đúng 100 năm… Vào cái ngày mà một trong những quốc gia của con người – Công Quốc Grey bị xóa sổ…
…
“Chết tiệt ! Những binh lính tinh nhuệ đã bị gửi đi giải quyết “Pháo Đài Bất Diệt (Mountain Fortress - World Boss 1)" hết rồi, không còn ai ở đây cả ! Chúng ta ở đây sao có thể đối đầu với chúng chứ ?”…
“Cứ đà này chúng ta sẽ bị quét sạch mấ… á...”
…
“Chúng đang tới chỗ ngài Công Tước kìa ! Nguy hiểm !”
“Đại Công Tước ! Bảo Vệ Đại Công Tước !”
…
“Không xong rồi ! Đại Công Tước bị chúng sát hại rồi !”
“Thế còn Công Chúa ? Công Chúa… Không giờ không còn là Công Chúa nữa… tìm “Nữ Vương”, bằng mọi giá phải bảo vệ “Nữ Vương”, người là con gái duy nhất của Công Tước...”
(note: Nữ Vương ở đây là Queen, người con gái lãnh đạo một công quốc có thể gọi là Nữ Công Tước (Dukess hoặc Queen, khác với Artemia – Artemia là Empress (Nữ Hoàng))
“Nguy rồi Công Chúa đang bị tấn công !”
“Công Chúaaa !!!”
…
“Độ..ii trưởng... ngài... đa..ng.. ở đâu ? The...o… Gra...y…!”
…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ta... là... ai... ?
Nơi đây… là đâu… ?
…
Những hình ảnh mờ nhạt đó đôi lúc lại xuất hiện như những thước phim bị xước quay lại một bi kịch có vẻ đã xảy ra từ lâu rất lâu. Hình như nhân vật của câu chuyện chính là cô. Nhưng là cô khi còn sống bởi vì bây giờ cô đã không còn là cô. Giờ đây cô là một thứ bị nguyền rủa. Một kẻ được cho là căm thù sự sống. Một UNDEAD !
...
Cha !.. Người đó tự xứng là cha !.. Có thật đó là cha không ?.. Mà cha… là gì…?…
Nhưng quan trọng hơn “cha” giống ta. Cha đã cho ta cuộc sống này. Ta… Phải giúp... “cha”…
Đó là những suy nghĩ rời rạc, ngắt quãng, suy nghĩ của thây ma đó… à xin lỗi các bạn, từ giờ t sẽ gọi cô gái undead đó là JANE
“Malduk… là tên cha… ta nhớ rồi…”
“Vậy còn Rephy… Rephy là..? Là người bạn đầu tiên của ta… ta sẽ… không quên…”
Jane được hồi sinh sau một giấc ngủ rất dài giữa một nghĩa địa hoang vu nơi mà cách đây đúng 100 năm nó từng là kinh đô của Công Quốc Grey. Một ma thuật hắc ám đã khiến những sinh vật sống quanh đó trở nên điên loạn, chúng cắn giết lẫn nhau đến chết, rồi ma thuật lại khiến những xác chết đó trở thành những thây ma không có ý thức.
Ma thuật đó đã vô tình hồi sinh Jane…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Cứu ta ! Đau quá !”
“Máu !..”
“Cứu ta với người hiệp sĩ của ta ! Cứu ta với Th$%@!&(*…!”
“Lại là những kí ức đó ! Tên của người đó…! Tại sao ta không thể nhớ ra ? Tại sao mỗi khi nghĩ đến người đó ta dường như… ta… không hiểu...”
…
Ta... là... ai... ?
Nơi đây… là đâu… ?
“À phải rồi, ta là con gái của Malduk, ta đang giúp “cha” thực hiện kế hoạch của người”.
“Hình như Rephy bạn ta có nói gì đó cảnh báo ta… nhưng mà giờ điều đó không còn quan trọng nữa… ta đã có “cha” ở đây rồi...”
Cô vốn là một undead không có ý thức, chỉ biết kéo theo cỗ quan tài mà mình từng yên giấc lang thang trong vô định. Cô lang thang khắp Bình Nguyên Galluah, lang thang quanh nơi mà cô từng có một ngôi nhà.
Cho đến khi cô gặp một cậu bé người Tamian. Cô cảm nhận từ cậu một cảm giác rất đặc biệt, một cảm giác ấm áp. Những “người bạn” undead của cô đang đi theo ngọn đèn bí ẩn trên tay cậu, và cô cũng bị nó thu hút. Cô và cậu đã gặp nhau như thế…
“Cậu tên là gì ?”
“Tên của tớ… tên tớ… Jane… Gr...”
“Mình tên là Rephy, mình là người dẫn đường linh hồn mạnh nhất”.
“Re...phy...”
“Đúng rồi Jane, cậu có một cái tên thật đẹp. Từ giờ chúng ta sẽ là bạn nhé ?”
“Bạn…? Rephy…! Làm bạn...”
“Tạm biệt cậu, tớ phải tiếp tục cuộc hành trình đây. Nhất định chúng ta sẽ gặp lại”.
“Sẽ… gặp lại...”
Định mệnh cho cô gặp được Rephy, người duy nhất có thể giúp cô thanh tẩy linh hồn mình. Đó là một điều may mắn bởi nếu cô gặp một ai khác có thể cô đã “CHẾT” thực sự…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đó là một khoảng thời gian trước khi cô vẫn còn đang lang thang vô định. Còn giờ đây, cô đang ở cùng “cha”. Và một lần nữa, định mệnh…
“Khi đang lang thang ta đã gặp con người. Ta đã nghe được cuộc nói chuyện của họ. Hình như họ đang nói về ta...”
Cleo:”undead ! Tôi ghét lũ undead !”
Frey:”Khoan ! Nhìn xem ! Undead đó hình như có gì đó rất lạ !”
Roi:”Quan tâm gì chứ ? Cứ việc giết phăng đi là xong !”
Kasel:”Bình tĩnh đã, tớ cảm nhận được undead đó có vẻ không nguy hiểm”
Roi:”Đến chịu với mấy người. Vậy để xem”
Frey: “😅😅😅"
Ta là… Jane… Gre…
[Còn Tiếp...]
Maduk là một người cha tốt nên chúng ta cần biết về anh ấy.
p/s: Thể theo nguyện vọng của ae, t sẽ viết về câu chuyện của Jane và Theo. Nó sẽ rất dài (gấp 3 đến 4 lần về Maria) với cả viết về waifu husband của ae nên mong mọi người góp ý 
p/ss: Đây là truyện về Jane, tiếp theo là truyện về Theo và những thứ liên quan. Cuối cùng sẽ là câu chuyện mà ae mong chờ nhất 
#KingRaidStory #HeroStory #Jane
#HasagiiSoryeGeTon

Nhận xét